“Chúng tôi lúc đó chỉ chơi cho vui rồi không biết từ đâu, tôi chuyển qua chơi điền kinh năm lớp 7. Ban đầu là các giải ở trường, rồi đi thi hội khỏe Phù Đổng ở tỉnh Quảng Trị và lọt vào mắt xanh các HLV điền kinh Đà Nẵng”, Ly kể.

Ở tuổi 13 – cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới, khi biết tin được vào Đà Nẵng tập luyện và học tập, Khánh Ly thấy hoang mang. “Ba mẹ vừa ủng hộ vừa không. Còn tôi thì không biết gì”, cô nhớ lại. “Nhưng sau đó, tôi nghĩ đi Đà Nẵng sẽ có người lo nuôi ăn học, nên cứ thế đi”.

Đến nơi, mọi thứ vượt xa tưởng tượng của Ly. Cô bắt đầu khóc vì nhớ nhà, đêm nào cũng ngủ trong nước mắt và thường xuyên muốn bỏ về. Phải vài năm sau, nhờ các thầy cô động viên, có thêm bạn bè, Ly mới dần quen và chấp nhận ở lại Đà Nẵng.
Khác với lúc ở Quảng Trị – nơi cô chỉ chạy cự ly tốc độ 100m và 200m, khi vào Đà Nẵng, Ly được chuyển sang cự ly trung bình 800m và 1.500m. Vừa tập vừa học liên tục tại sân Chi Lăng cũ, Ly cũng thích nghi, đạt được nhiều thành tích ở các giải điền kinh trẻ cho Đà Nẵng.

Nhờ đó, Ly được gọi lên tuyển quốc gia ở tổ cự ly trung bình. Nhưng do chỉ tập quanh năm mà không được đi thi đấu, cô sau đó xin về lại địa phương.
Sau khi hụt huy chương 1.500m ở giải điền kinh VĐQG 2023, Ly bất ngờ cải thiện thành tích, mang về cho Đà Nẵng chiếc HC đồng quý giá cự ly này năm 2024. “Thi đấu với các đàn chị, các tên tuổi lớn nên chiếc HC đồng này rất quý với tôi và cũng như của đội điền kinh Đà Nẵng”, Ly tự hào nói.

Vượt qua nỗi nhớ nhà để gây tiếng vang ở các giải trẻ, nhưng khi bắt đầu theo thi đấu chuyên nghiệp lúc 19 tuổi, Ly nhiều lúc muốn dừng lại. “Vài lần, tôi đã có ý nghĩ bỏ điền kinh để về với vòng tay gia đình, vì thi đấu mà không có thành tích. Tôi còn chuyển sang tập đi bộ một thời gian, nhưng cũng không hợp”, cô kể.
Bước ngoặt đến với cô năm 2022, khi giải điền kinh TP HCM Mở rộng được tổ chức. HLV Nguyễn Đức Thảo đăng ký cho học trò ruột thi đấu. “Đó là thời điểm ý chí tôi cạn kiệt nhưng thầy đã vực dậy. Bên cạnh đó, tôi muốn vào cho biết TP HCM vì chưa một lần đặt chân đến đây. Giải đó, tôi đoạt HC đồng 1.500m, thành tích ngoài mong đợi”.
Sau khi vượt qua được tâm lý “bỏ cuộc”, Ly tìm đến các giải chạy phong trào, nơi cô thường thi cự ly 10km và 21km. “Giải marathon Tam Kỳ 2023 là lần đầu tôi tham dự, được giải nhì cự ly 21km. Thành tích đó truyền cho tôi động lực rất lớn, thắp lại đam mê với chạy bộ”.

Từ đó, cô gái Quảng Trị liên tục tham dự các giải marathon phong trào khắp cả nước với các cự ly khác nhau. Từ giải quốc tế Đà Nẵng đến các giải Tiền Phong rồi ngược xuôi vào nam, về miền duyên hải miền trung, lên Tây Nguyên… ở đâu, Ly cũng có mặt trong nhóm đầu.

Niềm vui của Ly khi về nhì nội dung 21km VnExpress Marathon Huế 2025. Khác với các VĐV marathon phong trào, ngoài việc tập luyện để thi các cự ly 10, 21km, Ly còn phải hoàn thành giáo án cự ly trung bình của đội điền kinh Đà Nẵng.
“Tôi luôn ý thức phải hoàn thành nhiệm vụ ở đội tuyển Đà Nẵng mới đi ra các giải phong trào”, Ly cho biết. “Có những giải đấu, sáng tôi còn tập luyện rồi chiều tối mới lên máy bay, xe đò để di chuyển đến địa điểm thi đấu. Tôi rất biết ơn khi lãnh đạo và các thầy luôn hỗ trợ”.

Chân chạy 22 tuổi về nhất cự ly 11km giải half marathon “Tự hào Tổ quốc tôi” tháng 5/2025.
“Đi chạy cự ly dài hơn giúp tôi chiêm nghiệm được nhiều thứ, trong đó nỗ lực và ý chí không bỏ cuộc là kim chỉ nam mà tôi luôn ý thức”, Ly nói.

Khánh Ly sải bước trên đường phố Đà Lạt trong một giải chạy đêm nơi cô giành giải nhất. Trước đó, tại thành phố biển Phan Thiết, bóng hồng điền kinh cũng cán đích đầu tiên.
Ngoài ra, cô còn giành giải thưởng cự ly ở giải bán marathon ngành công an tại Nghệ An. Tại giải “Tự hào Thành phố tôi yêu” ở TP HCM kỷ niệm 100 năm ngày báo chí cách mạng Việt Nam, cô cũng đứng trên bục vinh quang.

Sau các giải đấu phong trào, hiện tại Ly tập trung tập luyện các nội dung 800m, 1.500m và 3.000m vượt chướng ngại vật cùng như nội dung tiếp sức chuẩn bị cho giải điền kinh vô địch quốc gia 2025.
“Thời gian này tôi không thể tham gia các giải phong trào mà tập trung cho các mục tiêu ở giải VĐQG cùng Đà Nẵng. Hy vọng tôi sẽ đổi được màu huy chương”, cô gái 22 tuổi nói.

“Tôi may mắn khi được gia đình ủng hộ. Ngoài nỗ lực của bản thân, sự giúp đỡ của các thầy, các đồng đội cũng là động lực lớn cho tôi trên mọi cung đường chạy. Tôi cũng háo hức được đi và biết đến nhiều vùng đất mới lạ qua các giải chạy”, Ly chia sẻ. “Nhưng nỗi nhớ gia đình vẫn luôn hiển hiện. Tôi bị mâu thuẫn vì hay có cảm giác sợ về nhà. Mỗi lần về với ba mẹ là đều không muốn rời đi nữa”.
